oOo VnSharing Database oOo
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo

Go down

[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo Empty [News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo

Post by Gintoshiro Thu Nov 06, 2014 12:56 pm

Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo

_Nicholas Coldicott_


Phải chăng quán cà phê nhỏ bé này tại Tokyo lại phục vụ những tách cà phê ủ xứng với danh hiệu đệ nhất? Hãy chú ý ứng xủ của bạn nếu thực sự tò mò muốn xác định.


[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo Coffeemain

Sự thanh lịch đã được nhân cách hóa – Hiroshi Kiyota, chủ tiệm café có thể nói là tuyệt nhất Tokyo.


Quán cà phê Irukaya tồn tại một quy tắc rất chặt và bạn chỉ có một cơ hội duy nhất.

Tôi đã phá bỏ cơ hội của mình chỉ với một cuộc điện thoại.

Trên một blog, chủ quán là Hiroshi Kiyota miêu tả những vị khách sẽ không bao giờ bước chân vào cửa tiệm chỉ-có-thể-đặt-trước của anh. 

Tôi đã đọc trang web ấy và nghiên cứu những quy tắc: không chụp ảnh, kể cả mặt ngoài tiệm; không đi theo nhóm nhiều hơn hai người; chỉ gọi mỗi đồ uống cách nhau một tiếng đồng hồ; không nói chuyện với Kyota khi anh đang chuẩn bị cà phê; không hút thuốc; không dùng điện thoại.

Còn rất nhiều có thể liệt kê thêm nữa. Trên website ấy cũng nhiều như vậy.

Nhưng tôi đã quên một thứ: Không gọi ngoài giờ làm việc. Lúc ấy là 1:40 phút chiều. Irukaya chỉ mở cửa sau 20 phút nữa. 

“Xin hãy cúp máy và đọc nội quy kĩ hơn,” Kiyota nói, nhưng giọng điệu của anh ấy cho thấy tôi không cần thiết phải để tâm.

Lần thứ hai. Một tháng sau, tôi gọi lại lần nữa, lúc 2:15 phút chiều...không ai nhấc máy. Cố gắng thử lại vài lần nhưng vô vọng nên tôi đã từ bỏ.

Khoảng 15 phút sau, điện thoại đổ chuông: “Đây là Irukaya. Bạn có muốn ghé qua trong ngày hôm nay?” 

Tôi kéo theo một đứa bạn và phi thẳng tới quán.


Nhiệm vụ: khả thi


[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo Kiyota

Kyota không hề mang dáng vẻ một kẻ ngang ngược được bàn luận trên các website


Nhìn bên ngoài bạn hoàn toàn không thể tưởng đây thực là một quán cà phê. Nhưng chắc chắn sẽ tự hỏi nơi đây thực sự là gì.

Không cửa sổ, không biển hiệu, chỉ là một cánh cửa gỗ và một bờ tường ngoài trắng muốt, nhìn có vẻ không đồng nhất cho lắm so với cả dãy phố nhuốm màu greige*.

Sau đấy tôi đã được biết rằng bên ngoài thiết kế như vậy cho giống với nhà máy cất rượu whisky, Glen Elgin, của xứ Scotland.

Quả là một sự can đảm để mở cánh cửa ấy. Tôi đã nghe nói nhiều về chuyện Kiyota đuổi thẳng những vị khách không giữ được phép lịch sự cần thiết. Mà tôi cũng được bảo rằng cà phê nơi đây thực sự vô cùng độc đáo, có thể nói là hạng nhất Tokyo, thế nên tôi quyết định dấn bước tới.

Căn phòng màu trắng và tương đối trống trải chỉ với một quầy phục vụ làm từ gỗ cây du được đặt ở khoảng giữ cùng bốn cái ghế.

Kiyota thực chất lại không phải là một kẻ ngang ngược như tôi đã mường tượng. Anh ấy thật hiền lành dễ mến, nói chuyện nhẹ nhàng và ăn mặc giản dị với một cái áo thể thao có chút lỗi mốt.

Anh đưa cho tôi một thực đơn chi tiết đến mức hơn bình thường. Mỗi trang miêu tả rõ ràng một loại cà phê.

Tôi đã đọc về xuất xứ, trọng lượng của hạt cà phê, ghi chép về hương liệu, cảm hứng từ thức uống ấy và rất nhiều thứ khác nữa.

Anh đưa ra ba loại cà phê demitasse** nóng đã được chế tác theo những phong cách của Scotch whisky.

“Ame-no-oto có thể ví với rượi mạch nha nơi Highland***, Yubiksaki thì giống của vùng Islay*** và Mori-no-shizuku thì như Speyside*** vậy,” anh nói.

Tôi thực sự có thiện cảm với anh. Ai lại không chứ?


Đo lường chuẩn xác


[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo Kiyotacloseup

Ở cuối quầy phục vụ là một góc làm việc nho nhỏ được chiếu sáng từ cái đèn bàn đã cũ.

Nơi đó bày mấy cái cân, nhiệt kế, cốc đo lường và lọ đựng hạt cà phê. Trông cứ như một phòng thí nghiệm caffein tạm thời vậy.

Tôi gọi một tách Yubisaki (¥1,000, US$11). Anh lấy hạt cà phê từ trong bình, cân đo, và gia giảm cho đúng tỉ lệ. 

Sau khi xay hỗn hợp hạt cà phê, anh đổ vào dụng cụ lọc (“nel drip”) – có hình dáng như cái phễu được phủ khăn lọc làm từ vải flanen.

Tiếp đến là lấy nước nóng đã đun sôi nhỏ giọt lên bộ lọc. Hỗn hợp cà phê xay nở bung như bánh chocolate nướng xốp và từng giọt len lỏi qua kẽ vải chảy xuống.

Áng chừng 10 phút, Kiyota đổ phần cà phê đã qua bộ lọc lên cái chảo nhỏ và đun nóng trên bếp.

Cuối cùng, anh rót chúng vào hai tách nhỏ sao cho mỗi tách có đủ phần trên, giữa và đáy của cà phê.

Anh nếm một tách, đưa tôi tách còn lại. “Yubisaki,” anh nói. “Hãy thưởng thức nó như whiskey vậy. Mất tầm 20 phút.”

Như hứa hẹn, nó tràn đầy sự sâu đắm và mạnh mẽ cùng làn hương đâm đặc mà một gã nghiện Islay whiskey có thể nhận ra. 

Tôi có chút rắc rối trong khoản canh thời gian. Tôi tính toán rằng mình nên nhâm nhi mỗi 90 giây 1mL cà phê. Chỉ một ngụm nữa là xong cho đến khi thằng bạn tôi khẽ nhắc “Cậu còn khoảng 10 phút nữa để thưởng thức xong tách cà phê ấy.”


Hơn cả cà phê


[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo Filtering
Dáng vẻ của nghệ thuật

Trên giấy tờ, các quy tắc nhìn có vẻ nghẹt thở, nhưng nếu bạn chấp nhận bỏ ra một khoảng thời gian đủ dài trong Irukaya thì sẽ cảm thấy những luật định ấy tương đối có lí. 

Đa số chúng được đặt ra với mục đích giúp quán giữ được vẻ tĩnh lặng vốn có của nó.

Kiyota tâm sự việc hạn chế một nhóm tối đa hai người thực sự là cần thiết: “Để có một tách cà phê tốn rất nhiều thời gian. Tôi sẽ cảm thấy thật đáng tiếc cho người thứ ba vì phải đợi khoảng 30 phút mới được thưởng thức đồ uống họ đã gọi.”

Kiyota còn có một bộ sưu tập whisky khiến người ta ghen tị. Tôi đã đếm qua 50 chai và đa số đều là đồ hiếm.

Hiện nay thực rất hiếm quán cà phê nào phục vụ Glen Deveron, Fettercairn hoặc Johnie Walker King George V.

(Chính vì giá để rượu dễ khiến bạn lầm tưởng đây là một quầy whiskey, trong nội quy chung đã đề cập đến việc bạn chỉ được phép gọi thức uống rượu sau khi đã nếm một tách cà phê.)

Lần thứ hai đến với Irukaya, tôi đã thử cà phê đá với một chút Laphroaig (¥1,400).

Kiyota đã chế vào một ly champagne và phủ lên một tầng kem. Quả là kiệt tác mà.

[News] Nghệ thuật trong một ly cà phê hoàn hảo Champagnecoffee

Whiskey trong cà phê thường sẽ đem lại chút cảm giác gai ran rát, nhưng của anh thì lại hòa hợp một cách tuyệt vời, đậm đà và lan tràn hương vị.

Tôi đã biết vì sao kể cả khi uống cà phê không có Laphroaig. Đó là vì vẫn có thể cảm nhận được vị whiskey.

Kiyota tiết lộ với tôi rằng anh ủ lạnh cà phê, rồi đợi đủ 10 ngày tuổi, “cho đến khi có vị của Glenmorangie.”

Sẽ là một hương vị thật đặc biệt đến khó quên khi chơi cùng những hạt cà phê rang vậy mà anh ấy đã làm được và bạn cũng nên thử. Nếu anh ấy đồng ý để bạn làm vậy.

Chỉ dẫn: Irukaya, 5-7-39 Inokashira, Mitaka-shi, +81 (0) 903042 4145; giờ mở cửa 2 p.m – nửa đêm, đóng cửa thứ Tư; yubisaki.exblog.jp


Ghi chú:
*Greige: một tông màu pha trộn giữa một chút xám và màu be
**Demitasse (“nửa cốc”): một loại tách nhỏ dùng để uống cà phê espresso có dung lượng khoảng 60-90ml
***Highland, Islay, Speyside: 3 vùng sản xuất whiskey ở Scotland

Nguồn: The fine art of a perfect cup of coffee
Người dịch: silver_2501
Trình bày:
Website: http://vnsharing.net/g/AmThuc
Facebook: https://www.facebook.com/AmThucVns
Vui lòng ghi rõ link nguồn khi copy bài viết

Gintoshiro
Gintoshiro

Total posts : 134

Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum